Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

Có hôm tôi bận việc đến 12 giờ trưa mới về đến nhà mà mọi thứ vẫn y nguyên. Tôi lại bắt tau vào làm việc để kịp giờ làm chiều, từ nấu cơm, rồi nấu cháo cho bé ăn, rồi cho con ăn. Ức đến tận cổ.

Chào mọi người, tôi biết nếu mình viết những điều này ra, mọi người sẽ chê trách tôi khi đòi hỏi nọ kia với người sinh ra chồng mình, thế nhưng đến lúc này, khi tôi gần như kiệt sức rồi, chỉ kêu than vài lời và mong mọi người cho đôi điều chia sẻ.

Tôi đang bức xúc lắm rồi mọi người ạ. Tôi lấy chồng tôi cách đây hơn 1 năm. Nhà anh và nhà tôi cùng tỉnh nhưng khác huyện, cách nhau khoảng 200 cây. Bố mẹ anh đều làm nông và buôn bán mấy thứ lặt vặt.

Lúc mới yêu và mới làm dâu về nhà chồng, ấn tượng đầu tiên của tôi là nhà bừa bộn và bẩn bẩn. Mặc dù là nhà mới xây, lát gạch, công trình phụ đàng hoàng. Theo như lời anh nói thì mới sửa nhà để anh lấy vợ. Gia đình chồng có mỗi hai đứa con là chồng tôi và cậu em đang học đại học.

Bố mẹ chồng tôi ở nhà chỉ làm việc đồng áng theo mùa, chăn nuôi thêm mấy con lợn, con gà vịt mà lúc nào về tôi cũng thấy nhà bẩn kinh khủng. Nói không ngoa chứ sao tôi thấy mẹ chồng là phụ nữ trong nhà mà để nhà bẩn như thế. Cốc chén thì ám nước chè xanh vàng khè, mùi hôi đến phát sợ. Quần áo giặt qua loa, cổ áo của bố chồng lúc nào cũng cáu bẩn.

Cứ dịp nào về quê là tôi lại vào dọn dẹp, tổng vệ sinh vì tính tôi sạch sẽ quen rồi. Nhà tôi dù bố mẹ làm nông nhưng ngày nào mẹ tôi cũng dọn rửa hết. Đôi lần tôi thắc mắc thì chồng tôi bao biện vì mẹ vất vả, không có thời gian. Thế nhưng, quét lau cái nhà có mấy phút đâu, đánh rửa cốc chén cũng nhoắng cái là xong chứ mấy. Quần áo thì phân loại đồ mặc nhà, đồ lao động đi. Đây bố mẹ cứ mặc từa lưa hết cả như thế thì bảo sao không bẩn.

Thế nhưng, đó mới chỉ là ấn tượng làm dâu khi tôi chưa sống chung với bố mẹ chồng. Đến bây giờ, khi mẹ chồng ra Hà Nội trông con cho vợ chồng tôi đi làm, mọi thứ mới hiện rõ.

Mang tiếng có mẹ chồng ra chăm cháu nhưng bà chẳng làm gì, tôi đi làm cả ngày nhưng 3 bữa cháo cho con ăn vẫn đến tay tôi. Nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa vẫn đến tay tôi. Ảnh minh họa. Mang tiếng có mẹ chồng ra chăm cháu nhưng bà chẳng làm gì, tôi đi làm cả ngày nhưng 3 bữa cháo cho con ăn vẫn đến tay tôi. Nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa vẫn đến tay tôi. Ảnh minh họa.

Chúng tôi đang thuê nhà ở ngoài này để sống vì cả hai đều làm việc ở đây. Khi bé mới được 5 tháng thì tôi ra Hà Nội, bà nội trông con cho vợ chồng đi làm. Tháng đầu tiên tôi chỉ đi học buổi tối còn ngày ở nhà nên mọi việc đều đến tay từ A-Z.

Mới đầu tôi chỉ nghĩ vì mẹ chồng chậm chạp, làm mãi chẳng xong một việc nên tôi cố làm cho xong. Ai ngờ đến khi tôi đi làm, bà vẫn thế, thậm chí còn lười hơn.

Tôi làm trong nhà nước nên thời gian không bị gò bó lắm. Tuy nhiên, đã làm công ăn lương thì làm gì có chuyện thích đi lúc nào thì đi, về lúc nào thì về. Có hôm gần đến giờ đi làm mà con bé đang còn ăn dở, bà cũng chẳng ý kiến gì.

Có ngày tôi phải họp vào đầu giờ sáng, hôm đó chồng tôi đi làm muộn, tôi để cho ở nhà tự cho nhau ăn. Thế mà đến 10 giờ thấy chồng tôi gọi điện bảo về sớm mà cho con ăn. Tôi tức lắm.

Mang tiếng là có bà lên trông cháu mà đúng là chỉ bế cháu là chính. Cơm nước, quần áo, cho ăn sữa, cháo ngày 3 bữa, tắm rửa, dọn dẹp nhà cửa, chợ búa... một mình tôi phải làm hết.

Có hôm tôi bận việc đến 12 giờ trưa mới về đến nhà mà mọi thứ vẫn y nguyên. Tôi lại bắt tau vào làm việc để kịp giờ làm chiều, từ nấu cơm, rồi nấu cháo cho bé ăn, rồi cho con ăn. Ức đến tận cổ.

Gia đình nhà chồng muốn tôi bỏ việc về quê mà tôi không muốn nên chắc dở sách lười ra để gây áp lực cho tôi. Tức muốn cáu lên ấy.

Vừa mới hôm qua, tôi cho con bé ăn được 2 miếng thì nó cứ khóc đòi ngủ. Nó ngủ được một chút thì dậy, lúc đó là 13 giờ rồi. Mà chậm nhất là 13 giờ 30 tôi phải đi làm, thế mà bà vẫn hồn nhiên như không. Chẳng hiểu bà tắm rửa kiểu gì mà gần nửa tiếng chưa xong.

Rồi vừa dỗ con bé ngủ được quay lại chẳng thấy bà đâu. Thì ra bà lên tầng thượng để phơi quần áo bà mới tắm. Tôi tức quá, đến 13 giờ 50 mà vẫn không thấy bà xuống. Cho con bé ăn xong, thay quần áo rồi liều để con trong xe tập đi một mình trong nhà, và chạy lên gọi bà xuống trông con cho để đi làm.

Thế mà phải 10 phút sau bà mới xuống. Tức lắm mọi người à. Tôi mới sinh hơn 6 tháng mà người gầy rọp vì thiếu ngủ. Tối chăm con nhỏ, cho con ti, ngày đi làm vội vàng về làm việc nhà, trưa cũng chẳng chợp mắt được chút nào, thử hỏi sức ai chịu được. Những ai có con nhỏ chắc sẽ hiểu, buổi tối con dậy 4, 5 lần bú mẹ là bình thường. Tôi mỗi tối chỉ ngủ được chừng 4, 5 tiếng vì còn làm đủ việc nhà mới được lên giường đi ngủ.

Thiếu ngủ, mệt mỏi thì làm sao mà cười vui với ai được. Người lúc nào cũng trong tình trạng bay bay, lái xe còn muốn nhắm mắt lại để tranh thủ ngủ thì mọi người biết nguy hiểm đến cỡ nào.

Mọi người có cách gì không giúp tôi với, để tôi không bị stress, chứ cứ tình hình này tôi không chết vì mệt thì cũng chết vì tức thôi. Xin hãy giúp tôi.

 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến

Được tạo bởi Blogger.

Danh mục bài viết

SEARCH