Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Tối đó, ngay trên đường phố, hai người phụ nữ cao lớn từ đâu chạy đến giữ chặt lấy tôi, người đánh, người chửi, họ lột sạch quần áo trên người tôi giữa đường, giữa đám đông.

3 năm kể từ sau cái ngày nhục nhã ê chề vì từng bị đánh ghen giữa đường phố ấy cuối cùng tôi cũng tìm được người đàn ông cho cuộc đời mình. Năm đó, vì những hiểu biết nông cạn, sự bồng bột của tuổi trẻ mà tôi đã đánh mất tương lai của mình.

Còn nhớ một năm về trước, khi đó tôi đang là sinh viên năm cuối đại học Y. Là một đứa con gái ngoan hiền, xuất thân từ gia đình gia giáo, xinh đẹp vậy mà vì nhẹ dạ cả tin, tin vào những lời đường mật của người đàn ông đã có vợ mà chấp nhận là người tình không bao giờ cưới.

Tôi chìm đắm trong tình yêu vụng trộm, chấp nhận tất cả để có được người đàn ông đó. Chỉ còn 2 tháng nữa là tôi có thể cầm tấm bằng đại học trên tay, vậy mà… chỉ qua một đêm tôi mất tất cả, tương lai, gia đình, và cả người đàn ông đó nữa.

Tối đó, ngay trên đường phố, hai người phụ nữ cao lớn từ đâu chạy đến giữ chặt lấy tôi, người đánh, người chửi, họ lột sạch quần áo trên người tôi giữa đường, giữa đám đông. Nỗi nhục nhã ấy làm sao tôi có thể vượt qua. Thế nhưng, người đàn ông tôi đã bỏ tất cả để yêu ấy lại trốn chạy như một gã hèn, bỏ mặc tôi không một mảnh vải che thân giữa đường và cầu xin sự tha thứ của vợ.

1 Nỗi ám ảnh về một quá khứ sai lầm vẫn cứ đeo bám tôi cho đến tận ngày hôm nay, đến khi tôi sắp lên xe hoa. (Ảnh minh họa).

Kể từ sau tối hôm đó, những hình ảnh, clip ghi lại cảnh tôi bị đánh ghen được phát tán khắp nơi, trên các diễn đàn, facebook, trên trường. Nỗi xấu hổ, nhục nhã ấy đã cướp đi tương lai của tôi. Tôi bỏ học, bỏ trốn khỏi gia đình vào Nam. Cuộc đời tôi cũng bước sang trang mới từ ngày hôm đó.

Sau khi suy nghĩ rất nhiều, tôi biết chỉ có đi xa, đi khỏi mảnh đất đau thương ấy thì mọi ký ức buồn, xấu xa mới có thể tan biến. Vào Nam tôi sẽ làm lại từ đầu, sẽ không khờ dại, ngốc nghếch tin vào đàn ông.

Ở nơi xứ người tôi đã phải nỗ lực hết mình mới có thể tồn tại. Không yêu ai, không tin vào đàn ông… với suy nghĩ đó tôi đã từ chối rất nhiều người đàn ông. Duy chỉ có một người luôn quan tâm tôi, luôn bên cạnh tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn, và người đàn ông đó cũng biết rõ về tôi, biết cả chuyện tôi từng cướp chồng người ta, từng bị đánh ghen tơi tả mà vẫn không rời xa tôi là tôi còn vương vấn.

Người đàn ông ấy nói sẽ không để tâm đến những chuyện quá khứ, càng không quan tâm những gì người khác nói về tôi. Anh chấp nhận tất cả, sẽ chở che, bao bọc cho tôi… Nhưng nỗi ám ảnh, tự ti về quá khứ của mình khiến tôi chùn bước, dù có yêu anh ấy tha thiết thì vẫn phải làm ngơ, chạy trốn. Tôi sợ một ngày nào đó người đàn ông đó cũng sẽ không kìm lòng được mà nhắc tới quá khứ đáng xấu hổ của tôi. Đến lúc đó làm sao tôi có thể sống nổi.

Thế rồi, cứ thế, người đàn ông tốt ấy luôn bên cạnh tôi suốt 2 năm. Tình yêu chân thành ấy giúp tôi nhận ra tôi vẫn còn được yêu thương, vẫn còn có cơ hội “ngẩng mặt lên”. Tôi chấp nhận lời tỏ tình của anh sau gần 3 năm quen biết. Và tới đây chúng tôi sẽ làm đám cưới. Tôi không biết mình làm như vậy có đúng không, quyết định ấy có tốt cho cả hai không. Một ngày nào đó quá khứ tồi tệ ấy được khơi lại liệu rằng anh ấy có còn yêu thương tôi?.

Nỗi ám ảnh về một quá khứ sai lầm vẫn cứ đeo bám tôi cho đến tận ngày hôm nay, đến khi tôi sắp lên xe hoa. Làm sao tôi có thể quên đi tất cả để sống một cuộc sống tươi đẹp bên chồng???

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến

Được tạo bởi Blogger.

Danh mục bài viết

SEARCH